Mình cựu sinh viên trường K51, đọc nhiều bài tình cảm quá nên mình muốn tâm sự câu chuyện công việc của mình chút. Mình hiện tại chưa mua đc nhà, đc xe (như các câu chuyện khác =)))…So với các bạn đồng trang lứa (đều 31-32 tuổi) thì như mình là đã muộn, mình cũng chưa lập gia đình…vì đơn giản đến giờ công việc mới gọi là tạm ổn định.
Hồi còn sinh viên đi làm thêm chán chê, ước mơ, ra trường sẽ làm chủ, kinh doanh 1 cái gì đó.
Đến lúc ra trường thì thấy vốn ít quá, bố mẹ thì ko ủng hộ nên tự đi làm thuê kiếm tiền lấy vốn.
1,5 năm sau, khi ấy là 23 sang 24 tuổi, nghỉ làm với số vốn trong tay hơn 100tr. Ra ngoài kinh doanh quần áo giá rẻ, Ninh Hiệp.
Chưa đầy 8 tháng đến giữa năm 24 tuổi, 100tr ấy còn có hơn 20tr, mất đủ chi phí phát sinh, hàng thì ko bán được mà tháng nào cũng âm tiền ấy mọi người…ví dụ bán mà dư ra 1-2tr còn có tiền ăn ở nhưng có bán đc đâu…quay trở lại số phận đi làm thuê, mới đang đi nộp hồ sơ thì bố mẹ bảo “Làm thuê, rồi làm chủ rồi, ko ổn định thì về mà xin vào NN làm!”, bố mẹ, ông bà, họ hàng cũng mong muốn, khóc vì mình nhiều nên thôi, thử 1 lần nghe lời bố mẹ, hồi ấy nghĩ là làm NN xong làm thêm gì đó ở ngoài.
Vào Nhà nước được hơn 2 năm, đúng kiểu chôn vùi tuổi trẻ, à với người khác mình ko biết nếu nói quá mình xin lỗi, nhưng với mình, 1 đứa kiểu năng nổ, hoạt bát, muốn “Đi nhanh” thì ko hợp chút nào, cảm giác bản thân cứ lù đà lù đù, người cứ chậm chậm dần, tóm lại là ko hợp cũng về xin bố mẹ, bố mẹ trách là ko phải đơn giản mà vào đc, mình bảo sẽ làm lại bù hết tất cả những gì đã mất.
Hơn 27 tuổi, quay trở lại Hà Nội làm thuê, lần này quyết tâm sẽ đầu tư nhưng đầu tư gì, ở đâu, làm chủ cái gì.
Trong quá trình làm thì từ 27-29 tuổi là thời gian mình tích lũy tiền vốn, 2 là mình đi gặp và tiếp xúc nhiều người cuối cùng quay trở lại gặp thằng bạn cấp 3, nó làm thiết kế công trình nhưng luôn có ước mơ mở 1 quán kiểu bún cháo lòng, kết hợp cả bún đậu nữa nhưng phần lớn là lòng…
Dự định 2 đứa đầu tư mở thì 29 tuổi (cách đây 2 năm), vào đầu 2020 thì bùng dịch, 2 thằng ngồi ngẩn ngơ cười bảo “Thôi hết dịch thì làm”.
Mọi thứ đỡ hơn, đến cuối 2021 thì mình quyết định nghỉ công việc, về thực hiện ước mơ, bố mẹ, ông bà, hàng xóm bảo “Đi,ên”. Cuối cùng lại làm ăn tốt vì ở quê mình, so về đồ ngon thì cơ bản mình thấy chúng mình làm vẫn ngon nhất (trước đó có đi học nghề làm lòng ngon), quán thiết kế cũng đẹp nhất (do bạn mình thiết kế), để mở rộng thì tháng 5/2022 chúng mình mở tiếp quán thứ 2, coi như từ năm 2021 đến 2022 chúng mình ko cầm về 1 đồng nào, tất cả để đầu tư thêm 1 quán.
Hiện tại thì thu nhập của cả 2 thằng cũng đã ổn, chia theo cổ phần, nói chung cứ như thuận lợi như này thì kế hoạch mua nhà, mua xe nằm trong tầm tay, khoảng 2-3 năm nữa…
Mình và thằng bạn còn kế hoạch mở quán café, mở nhiều thứ nữa nhưng nghĩ lại thì để có ngày hôm nay, mình cũng đã đánh đổi, vấp ngã, thất bại lại tự đứng lên rất nhiều lần…
Mình chia sẻ chỉ mong các bạn trẻ đừng bỏ cuộc, dù ở công việc làm thuê hay làm chủ, hãy luôn cố gắng hết mình theo đuổi đam mê, có người làm thuê với ước mơ lên làm giám đốc, có người lại như mình ước mơ làm chủ nhưng trước đó phải đi làm lấy vốn, học kinh nghiệm rồi trải qua vấp ngã…Nhiều người nói thời tới, may mắn nhưng mình lại nghĩ khác, đó chỉ là 1 phần thôi, phần quan trọng hơn là chúng ta phải luôn chuẩn bị đầy đủ hành trang để “Thời tới”, “Cơ hội tới”, “May mắn tới” mình còn nắm bắt…
Vấp ngã, thất bại lại tự đứng lên!
111
previous post