Nếu có một kiểu họ hàng cực phẩm, thì chắc em xin đề cử bà bác bên họ ngoại nhà em một suất vvip luôn, đúng là trăm năm có một.
Em đi làm 5-6 năm không tiêu pha gì nhiều, nên cũng có tiền mua đất và một khoản tiết kiệm, nói chung em để phòng thân thôi, mình còn trẻ mà cố gắng cũng chẳng thừa. Ngày trước gia đình em khó khăn thì họ hàng xỉa xói đủ đường, nhưng có khó khăn gì em vẫn giúp đỡ chưa tính toán bao giờ, nhiều lúc đi đòi tiền nợ mà còn sợ họ hàng mất lòng. Nhưng mình nghĩ cho người ta chắc gì người ta đã nghĩ lại, nên nếu không khó khăn quá thì em cũng chẳng giúp, người không biết điều thì lại càng không. Đồng tiền đi liền khúc ruột, cho vay không nề hà, nhưng đến lúc đòi như kiểu van xin lạy lục ấy, trong khi kiếm tiền cực khổ cỡ nào không ai biết.
Hôm nay bác họ em sang nhà, vào cửa tay bắt mặt mừng họ hàng thân thiết lắm, khác hẳn cái thái độ ngày xưa mẹ em mượn tiền chữa ung thư, lúc ý bác đứng trên thềm cao cửa rộng nhìn xuống mẹ em bảo ‘ung thư đằng nào chả c,,hế,,t, chữa làm gì cho tốn tiền’. 😀 ?????
Nhưng đúng là thời thế thay đổi, thềm nhà bác chẳng còn cao nữa, nhà em cũng chẳng còn là cái túp lều tranh mà bác từng dè bỉu không thèm vào sợ bẩn chân. Giờ bác đến nhìn quanh nhà rồi suýt xoa có đứa cháu giỏi, bác nói toàn lời ngon tiếng ngọt, đâu còn cái giọng trịch thượng năm nào.
Cua vài cái quốc lộ bác mới đề nghị em cho vay 200tr để con bác, tức anh họ em mua xe.
- Xe gì mà tận 200tr
- Thì mua con SH với phải bấm biển chứ, còn lại thì phải có tiền tiêu chứ.
Lí do mua xe SH là vì ông anh 30 tuổi của mình chưa có người yêu, đi SH để sớm lấy được vợ. Mình bảo không tu trí làm ăn thì SH để làm gì, người ta cần người có thể dựa vào chứ không cần vật chất phù phiếm bên ngoài. Mình bảo bác ra ngân hàng vay, thì nhà không có gì thế chấp, với vay ngân hàng tính lãi, còn vay mình thì mình không được tính lãi.
Nói một hồi mình bảo không có tiền nhiều như vậy, thì bác bảo mình bán đất đi cho anh vay, hỏi bao giờ trả thì bảo nào anh có tiền mới trả. 200tr đối với mình là một số tiền không nhỏ, kiếm ra từng ấy tiền cũng không phải ngày 1 ngày 2, bây giờ lại phải cho vay không lãi suất, không có kỳ hạn trả, thì mình không đồng ý. Mình cũng nói thẳng luôn là mình không thể cho vay, vay tiền phải có giấy tờ đoàng hoàng, có lãi và phải trả đúng kỳ hạn, nếu bác cảm thấy được thì mình đồng ý, còn không thì thôi.
Bác nghe xong thì giãy nảy lên bảo mình họ hàng mà không giúp đỡ nhau, giờ mình có tiền nên coi thường nhà bác, không coi người lớn ra gì, rồi liên tục dùng những từ không hay ch,ưởi rủa em và mẹ.
Không biết họ hàng cực phẩm này thì mình nên xử lý sao ạ các bác, chứ mẹ em hiền với cả nể quá nên em chưa làm gì, chứ không em chưởi cả nhà bác cho dzừa…