Là muốn 1 lần ăn những món sang trọng,muốn đi du lịch nhiều nơi cũng phải gác lại vì kinh tế không cho phép. Mỗi lần chúng mình gặp nhau là mình sẽ tính xem ăn gì rẻ rẻ dưới 300k, hôm nào mình rủ anh đi ăn mà cảm thấy a ko muốn đi chứng tỏ hôm ý a ko đủ tiền, mình nói để em mời cho. Mình có nói với anh là”nếu a ko cho e được về mặt vật chất thì ít nhất a cũng phải cho em được về mặt tinh thần”. Đúng vậy!Anh luôn giải quyết mọi vấn đề cho mình khi mình tiêu cực. Anh khuyên bảo mình, động viên mình, chọc mình cười,khiến cho tâm trạng mình trở nên thoải mái hơn. Cứ cách 1 hoặc 2 tháng chúng mình mới ăn lẩu 1 lần. Ngày trước a chưa bận thì 1 tuần còn gặp nhau đc 3 lần,giờ thì 1 tuần 1 lần, mình cũng thông cảm cho tính chất công việc của a nên mình ko đòi hỏi nhiều,có gặp là được rồi.Anh biết mình tủi thân vì ko đc bằng bạn bằng bè, a cũng đã cố gắng rất nhiều. Món đồ hơn 500 anh chi cho mình ko tiếc,nhưng mình tiếc dùm a vì a đi làm vất vả,bao nhiêu khoản cần phải lo. Chúng mình ở bên nhau sắp tròn 1 năm rồi.
Từ ngày yêu nhau anh chưa từng chê mình xấu hay béo,chưa từng nặng lời với mình,luôn nhận phần sai về a cho dù e sai. Mình tự tin yêu 1 anh giàu hơn nhưng mình sợ sẽ ko có ai đối xử tốt với mình như a đã làm.Nếu chê a nghèo thì ngay từ lúc tìm hiểu nhau mình đã ko đồng ý làm ny anh.
Gửi chàng trai của e!Em đồng ý ở cạnh a ko phải vì e ko xứng đáng với những thứ tốt hơn mà vì sự tử tế a dành cho em.Em hi vọng sau này anh tốt hơn rồi anh sẽ không quên cô gái ở bên cạnh anh những ngày tháng khó khăn. Anh cố lên nha! Em vẫn ở đây làm động lực cho anh. Yêu anh!