Em và bạn ấy cũng mới quen nhau được vài tháng. Mới đầu thì là do em chủ động trước sau đó chúng em dần tìm hiểu rồi quen nhau. Cả hai vẫn còn là sinh viên năm cuối và cũng có thu nhập một chút thôi ạ. Chuyện cũng không có gì, cho đến khi nói đến vấn đề tiền nong. Hoàn cảnh gia đình hai đứa tương đương nhau thôi ạ. Bản thân em là một người sống không quá tiết kiệm, trong ăn uống bình thường sẽ nấu ăn ở nhà, nếu hôm nào không có thời gian sẽ đi ăn ngoài, quán bình dân thôi ạ, khi muốn ăn vặt hay trái cây gì cũng sẽ mua một chút, kiểu tiền có thể ít đi một chút, nhưng sống phải khỏe mạnh và vui vẻ. Người yêu em bình thường cũng ăn ở nhà, đi làm sẽ ăn ngoài nhưng ăn uống rất tiết kiệm, có hôm chỉ ăn bánh mì không hoặc 1 gói mì tôm. Em cũng có khuyên anh ấy là nên ăn uống đầy đủ một chút nhưng anh ấy không chịu nói tiết kiệm mua được đầy thứ. Khi gọi đồ em cũng để ý anh ấy gọi những món rẻ nhất. Em nghĩ anh ấy tiết kiệm để có tiền đưa em đi chơi hay gì đó. Nhưng chúng em cũng không có đi những nơi đắt tiền hay gì cả, bình thường chỉ đi uống nước hoặc mấy quán cafe nhỏ nhỏ thôi ạ. Với nếu vì để đưa em đi chơi mà anh ấy ăn uống khắc khổ như vậy thì em cũng không thấy dễ chịu chút nào. Em cũng biết ý nên cũng chủ động mời lại khá nhiều. Ngày tình nhân hay ngày phụ nữ Việt Nam cũng không có một bông hoa, bình thường em không quan trọng về việc đó lắm, nhưng em nghĩ nếu đã có người yêu vào rồi thì phải khác chứ đúng không ạ? Một bông hồng đỏ giờ cũng 15-25k/bông thôi ạ.
Bình thường chúng em đi chơi đều là do em nghĩ nơi để đi, mỗi lần như thế em khá đau đầu để suy nghĩ xem chỗ nào đi chơi vui mà không tốn tiền. Chúng em cũng khá ít đi chơi, một tháng đi tầm 3-4 lần. Thỉnh thoảng muốn đi ăn lẩu tầm 150-200k anh ấy kêu đắt em đành rủ bạn đi ăn. Em nói chuyện với anh ấy về việc mua đồ, em là người quan trọng chất lượng hơn nên sẽ mua đồ thương hiệu uy tín một chút để dùng bền (em mua cho em và bằng tiền của em ạ) anh ấy cũng kêu đắt lắm. Anh ấy mua đồ cho bản thân cũng hay than với em nó quá đắt, nhưng em lại thấy nó rẻ và tương đồng với chất lượng của nó. Vì quan điểm và cách chi tiêu của cả hai đều có sự khác biệt và em khá mệt mỏi trong vấn đề này ạ.
Đây là một vấn đề khá nhạy cảm nên em cũng không biết phải nói với anh ấy thế nào ạ.
Có phải em quá thực dụng rồi không ạ?
156
previous post