Khi đó nhà Thanh đã hoàn thành việc đánh dẹp các bộ lạc du mục miền Tây Á cộng với việc bản thân vương triều này cũng xuất thân là 1 bộ lạc du mục miền Đông Bắc Á nên mối lo hàng ngàn năm về các giống “Nhung”, “Di” quấy nhiễu Trung Hoa vĩnh viễn chấm dứt. Trước đó thì Đài Loan đã được thu hồi, Mông Cổ bị sát nhập, làm lãnh thổ triều Thanh trở nên lớn hơn cả Trung Quốc thế kỷ 21, tới lúc này thì không còn bất kì một kẻ thù đáng kể nào đe dọa được họ nữa. Nhưng sự phát triển và bành trướng đến đỉnh cao lại dẫn tới việc Trung Hoa ngủ quên và dần tự đóng cửa trên nhiều mặt trong đó có cả hàng hải.
Triều đình nhà Thanh chỉ nhận ra sự suy đồi của lực lượng hải quân đế quốc Đại Thanh vào những năm 1860 sau khi thua trận trong chiến tranh Nha Phiến (1840 -1860) và đã có một số động thái nhất định với mục tiêu khôi phục lại vinh quang xưa của hải quân Trung Hoa những thế kỷ 15 – 16 -17. Tuy nhiên nỗ lực này lại thành công cốc, mà thay vào đó hải quân nhà Thanh cuối cùng lại trở thành một đối tượng bị chế nhạo sau năm 1895. Những lực lượng phản Thanh đã lấy hình tượng các hạm đội vĩ đại một thời của Trịnh Hòa làm thứ để chế nhạo sự suy yếu của hải quân đương thời.